Ảnh đẹp

Nhắn Tin :

Chào mừng bạn ghé thăm Blog Châu Thành A. Chúc bạn vui vẻ

Bài tình thi số 18 của William Shakespeare (Thiện sưu tầm)



Cách đây hơn 400 năm có một thi sĩ cũng ví người đẹp trong một bài tình thi.
 
Em có muốn ta ví em như mùa hạ chăng? Không, em đẹp hơn và dịu hiền, đầm tính, điềm đạm hơn nhiều. Những cơn gió mạnh tháng Năm làm rung những nụ hoa đáng yêu. Mà mùa hạ thì ngắn ngủi quá. Ðôi lúc mặt trời nóng quá. Rồi có lúc ánh nắng vàng lại bị mây che đi; và mọi vật xinh đẹp rồi cũng tàn vì rủi ro hay vì định mệnh thiên nhiên an bài. Nhưng vẻ thanh xuân của em không bao giờ phai nhạt. Em cũng chẳng bao giờ mất vẻ đẹp vĩnh cửu mà em có. Mà thần chết cũng chẳng thể khoe khoang sẽ đưa em vào bóng tối của nó, vì những dòng thơ bất tử ta tả sắc đẹp của em sẽ làm em sống mãi. Ngày nào mà con người còn thở, mắt người còn trông được, ngày nào những vần thơ này còn thì vẻ đẹp của em mà ta mô tả sẽ mãi mãi ở trong lời thơ và em sẽ sống mãi.
 
Ðó là đại ý bài tình thi số 18 trong tập thơ sonnets gồm 154 bài của nhà thơ và kịch tác gia Anh William Shakespeare, 1564-1616.
 
                             Sonnet XVIII
 
Shall I compare thee to a summer’s day?
Thou art more lovely and more temperate:
Rough winds do shake the darling buds of May,
And summer’s lease hath all too short a date;
Sometime too hot the eye of heaven shines
And often is his gold complexion dimm’d;
And every fair from fair sometime declines,
By chance or nature’s changing course untrimm’d;
But thy eternal summer shall not fade
Nor lose possession of that fair thou ow’st;
Not shall Death brag thou wand’rest in his shade,
When in eternal lines to time thou grow’st:
    So long as men can breathe or eyes can see,
    So long lives this and this gives life to thee.
 
               William Shakespeare, during 1590s
 
Phỏng dịch
 
          Tình thi số 18
Muốn ta ví em như ngày hạ?
Vẻ xinh tươi óng ả khôn tầy,
Gió ào rung nụ hây hây,
Ngày hè ngắn ngủi không đầy vốc tay.
Cũng có buổi gặp ngày nắng gắt,
Ánh nắng vàng mây hắt mờ đi.
Vẻ tươi nhưng cũng có thì,
Vận trời thay đổi không di chẳng dời.
Nhưng mùa hạ nơi em bất diệt,
Vẻ mĩ miều tuyệt đẹp tuyệt xinh.
Tử thần chẳng dám dụ mình,
Vì em sống mãi trong tình thơ ta.
 Còn người còn kẻ ngâm nga,
 Vần thơ trác tuyệt nét hoa ngàn đời.

                  
 


4 nhận xét :

  1. “Vắt óc làm thơ để hiến đời
    Nhưng đời nào hiểu tường trò chơi.. "
    (Tô Giang Tử).

    Trả lờiXóa
  2. Còn bài tình thi số 19 nữa Thiện

    Trả lờiXóa
  3. Bốn câu cuối của bài Tình thi số 18 phải gọi là... "độc đáo" nhất ! ... và hay nhất !...BM

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. oh, Thiện cũng cảm nhận 4 câu thơ cuối là hay. Nó cũng là ý nghĩa chính của bài thơ. Shakespeare muốn nói là sắc đẹp nào cũng ngắn ngủi và tàn phai bởi thời gian, nhưng ông đã đưa cái đẹp của người phụ nữ vào thơ để nó trở thành vĩnh cửu: "Vì em sống mãi trong tình thơ ta".

      Thiện.

      Xóa