-
Dương Triệu Vũ
Bao nhiêu năm gặp lại
Nụ cười héo trên môi
Bao nhiêu năm tình cạn
Tìm nhau đã mòn hơi
Bao nhiêu năm một lần
Mình nhìn nhau chới với hỡi anh.
Bao nhiêu năm gặp lại
Còn trong mắt em xanh
Sao nghe như giòng lệ
Chảy quanh tháng ngày trôi
Sao nghe như hơi thở
Ngạt ngào lòng thơ mới anh ơi.
Mây bay bao năm rồi
Mây bay hai phương trời
Bao yêu thương ngày đầu
Hình như vẫn còn đây
Bao nhiêu năm trong đời
Mưa rơi riêng phương này
Cơn mê thêm rã rời
Tim đau không ngừng nhịp.
Bao nhiêu năm gặp lại
Giòng đời vẫn chia đôi
Con tim chung nhịp thở
Của ngày ấy yêu nhau
Bao nhiêu năm qua rồi
Tình còn trang giấy mới anh ơi...
Lời bình của Việt Hùng
---------------------------------------------------------------
Bài hát hay quá. lần đầu
nghe mà VH cảm thấy thích lắm. Vừa nghe nhạc, vừa nhìn hình ngôi trường xưa yêu
dấu mà lòng bồi hồi khôn tả. VH tự hỏi sao sân trường lại vắng bóng người và
lòng cảm thấy chơi lạc lõng... Lời bài hát quyện vào tâm tưởng ấy như đi sâu
vào tận đáy lòng, làm dâng một nỗi buồn trào lên khóe mắt...cay . VH không nghĩ
hơn 20 năm giờ còn được gặp lại ngôi trường xưa tưởng chỉ còn trong ký ức nhạt
nhòa. Trường của chúng ta nghèo quá, xơ xác quá. Không một bóng người. Cứ tưởng
cái sự hoang tàn và đìu hiu ấy làm cho những đứa học trò nhỏ và Thầy Cô bị tan
biến vào không trung vậy.
Đối với Vh, lần đầu sau 20 năm gặp lại các ban là ngày đám cưới của Miên. Các bạn nhiều quá và VH không nhớ hết. Nhạc ,ồn ào, cười nói , cảm giác chới với như lời bài hát :
" Bao nhiêu năm một lần
Mình nhìn nhau chới với hỡi anh"
Ngoài vài bạn mà Vh thỉnh thoảng gặp ờ tp, còn lại là mình hầu như không nhớ một ai. Dẫu biết đều là bạn mình đó, nhưng kêu nhau như thế nào, nói ra làm sao. Thật là ngại lắm luôn. Đến nỗi mà Vh cứ ngỡ Tố Loan là Phượng Loan và cứ kêu bằng "em" suốt buổi (mắc cỡ). Cảm giác chới với là vậy đó.
Haiz...z...Cứ như trải qua một giấc mơ vậy. Sau khi ra trường, mỗi đứa mỗi nơi, lao vào cuộc mưu sinh đầy khốc liệt. Khung trời màu hồng của tuổi học trò nay có thêm những gam màu khác và thêm vị đắng ngắt của cuộc đời. Và chúng ta cứ như con thiêu thân lao vào ánh lửa cuộc đời, để rồi đắm mình trong cơn mê bất tận, mà đạo Phật ví như là cuộc đại mộng (túy sinh, mộng tử: sống trong cơn say, chết trong cơn mộng). Để 20 năm găp lại, chợt nhận ra rằng ; "nụ cười héo trên môi...cho cơn mê thêm rã rời".
Tuy nhiên,mặc dù chúng ta có "mê" hay có"héo" như thế nào thì khoảnh khắc gặp lại sau 20 năm ấy và mãi sau nầy cũng đủ đề cho chúng ta quay đầu nhìn lại rằng ta đã có một thời ngây thơ, nó như một cuộc trở về với bàn chất vô tư của con người, để cho nụ cười lại rạng rỡ trên môi, để cho ta biết rằng :
"Bao nhiêu năm qua rồi
Tình còn trang giấy trắng anh ơi..."
Các bạn hén !
Đối với Vh, lần đầu sau 20 năm gặp lại các ban là ngày đám cưới của Miên. Các bạn nhiều quá và VH không nhớ hết. Nhạc ,ồn ào, cười nói , cảm giác chới với như lời bài hát :
" Bao nhiêu năm một lần
Mình nhìn nhau chới với hỡi anh"
Ngoài vài bạn mà Vh thỉnh thoảng gặp ờ tp, còn lại là mình hầu như không nhớ một ai. Dẫu biết đều là bạn mình đó, nhưng kêu nhau như thế nào, nói ra làm sao. Thật là ngại lắm luôn. Đến nỗi mà Vh cứ ngỡ Tố Loan là Phượng Loan và cứ kêu bằng "em" suốt buổi (mắc cỡ). Cảm giác chới với là vậy đó.
Haiz...z...Cứ như trải qua một giấc mơ vậy. Sau khi ra trường, mỗi đứa mỗi nơi, lao vào cuộc mưu sinh đầy khốc liệt. Khung trời màu hồng của tuổi học trò nay có thêm những gam màu khác và thêm vị đắng ngắt của cuộc đời. Và chúng ta cứ như con thiêu thân lao vào ánh lửa cuộc đời, để rồi đắm mình trong cơn mê bất tận, mà đạo Phật ví như là cuộc đại mộng (túy sinh, mộng tử: sống trong cơn say, chết trong cơn mộng). Để 20 năm găp lại, chợt nhận ra rằng ; "nụ cười héo trên môi...cho cơn mê thêm rã rời".
Tuy nhiên,mặc dù chúng ta có "mê" hay có"héo" như thế nào thì khoảnh khắc gặp lại sau 20 năm ấy và mãi sau nầy cũng đủ đề cho chúng ta quay đầu nhìn lại rằng ta đã có một thời ngây thơ, nó như một cuộc trở về với bàn chất vô tư của con người, để cho nụ cười lại rạng rỡ trên môi, để cho ta biết rằng :
"Bao nhiêu năm qua rồi
Tình còn trang giấy trắng anh ơi..."
Các bạn hén !
ah, để hôm nào rảnh sẻ đổi lại, hehe . Trang làm bài thơ rất hay rùi tự nhiên nín luôn. Khi nào rảnh làm bài nữa đi, có phong cách lúm đó. Hoàng Quân dạo này sao cũng im re ..
Trả lờiXóaThien
Nhac nghe buon oi la buon..hu hu
Trả lờiXóaTP nhắn Thiện : Thiện thiệt là giỏi nha, lại sáng tạo nữa, hổm nay TP để ý, mỗi một chủ đề, bài thơ HQ đưa lên, hay những bức ảnh, sự kiện gì đó...của gia đình CTA tụi mình, Thiện rất là sáng tạo trong việc chọn các bài hát phù hợp với nội dung ...ghép vào thật là hay, rất xúc động, khi thì bài hát rất hay, rất là vui....nhất là các bài hát mà TP bị "nghiện", ...hôm nay phát hiện chắc là T hát hay dữ lắm nè, TP thấy T thuộc nhiều bài hát quá chừng luôn...mấy hổm nay áp lực công việc nhiều quá đi thanh tra dự giờ GV các trường bạn ...mệt nhòa luôn... , tối về nghe các bài hát T đưa trên blog vừa nhớ các bạn..vui buồn lẫn vào nhau....( khó diễn tả quá T ơi!!!...) một tí là TP cảm thấy hết mệt liền....các bạn cũng như TP đúng hông...đại diện các U CTA cám ơn Thiện rất là nhiều nhé, rất nhiều...YOU ARE WONDERFUL! TP
Trả lờiXóaHehe..
XóaNghe giọng cười dễ thương quá
Xóa....một gốc trời hoa mộng..
Trả lờiXóaNghĩa là gì vậy ta? Sao chậm hiểu quá hỏng hiểu gì luôn? Bạn ơi giải thích nghe với coi....
XóaĐừng có cười He He nữa ,cười BE BE nghe dễ thương hơn
Trả lờiXóaNghe giọng cười khà khà khà hôm nay làm thơ tặng TP hay quá`
Xóaha...ha..ha..TP ơi.....TP à...TP ăn....TP...không....TP ăn cà na......ha..ha..ha...ngày 20/11 đến chúc cô giáo dễ thương xinh đẹp nhiều sức khỏe để tiếp tục công việc gõ đầu trẻ, tôi thấy TP trẻ dễ thương thiệt, đến tuổi này mà nhìn như học sinh vậy đó, tôi thấy tủi thân tôi nhìn già hơn TP nhiều quá, tóc 2 màu rồi, chúc Tuyết phi luôn giữ phong độ trên sân cỏ này lúc nào cũng trẻ đẹp dễ thương, tài sắc vẹn toàn ...cô giáo bạn tôi dễ thương quá... u nam cta
XóaBài hát hay quá. lần đầu nghe mà VH cảm thấy thích lắm. Vừa nghe nhạc, vừa nhìn hình ngôi trường xưa yêu dấu mà lòng bồi hồi khôn tả. VH tự hỏi sao sân trường lại vắng bóng người và lòng cảm thấy chơi lạc lõng... Lời bài hát quyện vào tâm tưởng ấy như đi sâu vào tận đáy lòng, làm dâng một nỗi buồn trào lên khóe mắt...cay . VH không nghĩ hơn 20 năm giờ còn được gặp lại ngôi trường xưa tưởng chỉ còn trong ký ức nhạt nhòa. Trường của chúng ta nghèo quá, xơ xác quá. Không một bóng người. Cứ tưởng cái sự hoang tàn và đìu hiu ấy làm cho những đứa học trò nhỏ và Thầy Cô bị tan biến vào không trung vậy.
Trả lờiXóaĐối với Vh, lần đầu sau 20 năm gặp lại các ban là ngày đám cưới của Miên. Các bạn nhiều quá và VH không nhớ hết. Nhạc ,ồn ào, cười nói , cảm giác chới với như lời bài hát :
" Bao nhiêu năm một lần
Mình nhìn nhau chới với hỡi anh"
Ngoài vài bạn mà Vh thỉnh thoảng gặp ờ tp, còn lại là mình hầu như không nhớ một ai. Dẫu biết đều là bạn mình đó, nhưng kêu nhau như thế nào, nói ra làm sao. Thật là ngại lắm luôn. Đến nỗi mà Vh cứ ngỡ Tố Loan là Phượng Loan và cứ kêu bằng "em" suốt buổi (mắc cỡ). Cảm giác chới với là vậy đó.
Haiz...z...Cứ như trải qua một giấc mơ vậy. Sau khi ra trường, mỗi đứa mỗi nơi, lao vào cuộc mưu sinh đầy khốc liệt. Khung trời màu hồng của tuổi học trò nay có thêm những gam màu khác và thêm vị đắng ngắt của cuộc đời. Và chúng ta cứ như con thiêu thân lao vào ánh lửa cuộc đời, để rồi đắm mình trong cơn mê bất tận, mà đạo Phật ví như là cuộc đại mộng (túy sinh, mộng tử: sống trong cơn say, chết trong cơn mộng). Để 20 năm găp lại, chợt nhận ra rằng ; "nụ cười héo trên môi...cho cơn mê thêm rã rời".
Tuy nhiên,mặc dù chúng ta có "mê" hay có"héo" như thế nào thì khoảnh khắc gặp lại sau 20 năm ấy và mãi sau nầy cũng đủ đề cho chúng ta quay đầu nhìn lại rằng ta đã có một thời ngây thơ, nó như một cuộc trở về với bàn chất vô tư của con người, để cho nụ cười lại rạng rỡ trên môi, để cho ta biết rằng :
"Bao nhiêu năm qua rồi
Tình còn trang giấy trắng anh ơi..."
Các bạn hén !
Wow ! lại bắt chước người ta khóc..." dâng một nỗi buồn trào lên khóe mắt cay..." hic...hic...
XóaHèn chi lúc mới về nhận công tác mình vô tình có dịp gặp bạn,bạn mình" gặp nhau làm ngơ ...nhỉ" lúcđó về nhà buồn lắm đó nha, chuyện bây giờ mới kể nè....giờ mình mới hiểu bạn rồi " mình nhìn nhau chới với hỡi anh???" hic..hic..hic
Xóachuyện bây giờ chưa có dịp để kể đây nè...hỏng biết có còn nhớ hông ta ?
XóaHậu Ubị lạc tui lượm U về nộp cho CTA mà U phụ công tui.......hụ hụ..
Trả lờiXóaChúng mình đều là út cưng 1,2,3,4.... út cưng....về sum họp gia đình CTA rồi đừng có hụ hụ ...nữa, đoàn kết thương yêu đùm bọc giúp đỡ lẫn nhau ..hụ.hụ.. đổi giọng khóc hoài buồn quá hà !
Trả lờiXóahihi.. ai keu ..ai keu minh cung cac U o tp an 2 mon dac san vay .. that la hap dan qua di ... nho do nha keu minh va cac ban ..haha..ai keu minh va cac ban do thi co minh va cac ban day .... keu ma ko cho dia diem ngay gio de con chung bi gam mon chan ga dai oi la dai va an mon de ...ngon oi la ngon ....nua do nha .. xin cho cac ban lai thong diep cu the nhe ! ...MECXICAIDUNG ...KAKA...
Trả lờiXóa