Ảnh đẹp

Nhắn Tin :

Chào mừng bạn ghé thăm Blog Châu Thành A. Chúc bạn vui vẻ

Mùa ve - Tác giả: HQ


                                                                    



                                  Mùa ve

                     Thân tặng các bạn cựu HS Trường PTTH Châu Thành A

Thắm thoát thời gian đã gọi hè
Sân trường đầy ắp những tiếng ve
Những tà áo trắng bay trong nắng
Nhập tràn ánh mắt đượm buồn the.


Nghe tiếng ve kêu bổng nhớ trường,
Nhớ thầy, nhớ lớp, nhớ thân thương !
Nhớ người bạn nhỏ hè năm đó,
Tạ từ hai đứa ở hai phương.

Đâu biết tình thương gợi nhớ thương.
Nhớ nhung đầy ấp tự bao giờ.
Dẫu thời gian đã cho duyên nợ
Dệt mối tình đầu trong mộng mơ.

Em ạ!  Hè ta đã hết rồi.
Nỗi buồn ta mất ở làn môi.
Lòng ta ve vẫng còn vang mãi.
Trên đường đi tới những tương lai.

                                                          HQ

3 nhận xét :

  1. Thiện: Với "Mùa ve", tác giả HQ đã đưa chúng ta ngược dòng thời gian hơn 20 năm trước. Đó là những kỷ niệm mờ ảo thân thương ...hic hic

    Trả lờiXóa

  2. Thiện nói đúng lắm. Ký ức về hè ngày xưa trong vh cũng nhạt nhòa lắm. Chỉ nhớ sau khi thi học kỳ 2 xong là lòng nhẹ tênh vì không còn lo bài vở nữa. Cũng "Nhớ thầy, nhớ lớp, nhớ thân thương.". Cũng đầy ắp tiếng ve nhưng bên cạnh đó cũng là nỗi nhọc nhằn của cuộc sống. Làm ruộng, làm vườn phụ ba má, làm... mướn để kiếm tiền tiêu vặt. Cũnng như nhiều bạn, nhà mình nghèo lắm. Sức ăn thì mạnh mà thức ăn thì ít nên xưa vh ốm nhách, xấu lắm, vậy mà còn uốn tóc quăn nữa chứ (chị uốn). Xấu kinh khủng nhưng lúc đó lại tự hào là mình model mới ghê chứ.
    Đọc thư HQ sáng tác, "những kỷ niệm mờ ảo thân thương" cứ lần lượt hiện về làm vh cảm thấy nao nao trong lòng. Cám ơn HQ đã khơi dậy trong vh những cảm xúc ngọt ngào ấy.
    Vhùng

    Trả lờiXóa
  3. HQ
    Cái ngày cận kề mua thi, thương nhất là mấy bạn nữ, từng tốp, từng tốp tụm lại nhau chia kẹo, viết lưu bút, đâu đó có nhóm xen vô mậy cậu đực rựa....không biết làm gì mà mấy đưa con gái cười húc híc...
    Lúc ấy HQ chỉ biết đứng xa xa nhìn, trong lòng bâng khuâng vì màu hoa phượng đỏ chót.
    Đây là 4 câu mình viết vào mùa hè năm 1989

    Phượng hồng từng cánh rơi như tưới
    Thấp thoáng hàng dương rũ rượi buồn
    Sân trường đâu vắng màu áo trắng
    Biệt ly xa cách lệ trào tuôn...

    Bây giờ mỗi lần về lại trường xưa, nó không đem lại cãm giác của mái trường củ rêu phong, không có được cảm giác lưu luyến bồi hồi vì địa điểm trường đã thay đổi, trường củ không còn.
    Ôi tiếc làm sao...
    Mọi người có thấy như thế kg?

    Trả lờiXóa